Nhạc Thính Phong dừng bước: "Ông ta đã nói gì với em?"
Anh không ngờ tốc độ của Nhạc Bằng Trình lại nhanh như vậy, vừa mới đáp xuống Dung Thành còn chưa được mấy tiếng đồng hồ mà đã chạy tới Hải Thành rồi. Ông ta đang muốn đánh du kích với anh đấy à?
Nhạc Thính Phong cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn đồng hồ.
Yến Thanh Ti bĩu môi: "Anh xem ông ta còn có thể nói gì đây? Một cô gái như tôi thì nói gì được bây giờ? Thôi bỏ đi, tôi cũng lười nhắc lại, anh mau gọi điện bảo bác gái về đi, hôm nay suýt chút nữa thì đụng mặt với bọn họ rồi đấy."
Nhạc Thính Phong thấy thương Yến Thanh Ti. Anh biết, cha anh chắc chắn đã nói với cô rất nhiều lời khó nghe, nhưng cô khi ấy lại còn đang mải nghĩ cách để mẹ anh không đụng phải đôi cẩu nam nữ đó, mọi cố gắng của cô chỉ để bảo vệ mẹ anh.
Nhạc Thính Phong dịu dàng nói: "Thanh Ti, cảm ơn em, anh sẽ qua đó ngay."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com