Yến Thanh Ti véo một phát lên tay Nhạc Thính Phong, "Bỏ tay ra, tôi muốn đi ngủ, buồn ngủ chết đi được. Sau này muốn chơi cái kiểu này nữa làm ơn chọn buổi sáng."
Nhạc Thính Phong cười xấu xa: "Buổi tối mới có không khí chứ, những chuyện kiểu này không thích hợp làm ban ngày."
Yến Thanh Ti lườm anh một cái, những chuyện kiểu này, chuyện kiểu này là chuyện gì? Đúng là bụng dạ hẹp hòi, chỉ sợ người ta không biết hay sao ấy.
Yến Thanh Ti đẩy tay anh ra: "Ngủ một mình đi, đừng có chui vào đây, chật lắm."
Nói rồi nằm luôn xuống giường, đắp chăn quay người sang chỗ khác, không thèm để ý đến ai.
Nhạc Thính Phong phấn khởi vô cùng, không hề buồn ngủ một tẹo nào, bây giờ bảo anh không ngủ hai ngày cũng không vấn đề gì, hưng phấn như kiểu cắn thuốc ấy.
Nhạc Thính Phong đến bên cạnh Hạ Lan Phương Niên, đấm đấm anh ta: "Đi vệ sinh không?"
Hạ Lan Phương Niên: "Không đi."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com