"Được thôi!"
Yến Thanh Ti quay về xe Nhạc Thính Phong.
Diệp Linh Chi cũng vật lộn bò dậy, khập khiễng đi về phía xe nhà họ Diệp.
Dưới ánh nắng chói chang, chỉ còn có Nhạc Thính Phong và Diệp Thiều Quang.
Hai người như sự va chạm giữa ngày và đêm, Nhạc Thính Phong đứng dưới ánh nắng thì chói mắt hơn cả ánh sáng mặt trời, nhưng Diệp Thiều Quang đứng đó lại như một tấm màn đen mà ánh sáng không thể rọi qua!
Diệp Thiều Quang từ tốn nói: "Không ngờ gu nuôi "thú cưng" của anh Nhạc đây cũng đặc biệt vậy đấy."
Nhạc Thính Phong nhếch miệng: "Không, đó không phải "thú cưng", mà là bạn gái tôi!"
Diệp Thiều Quang ngược lại cảm thấy có phần kinh ngạc: "Bạn-gái-sao?"
Nhạc Thính Phong hất cằm: "Phải, bạn gái tôi."
"Sợ là chị gái tôi với bạn gái anh có chút hiểu lầm. Nói cho cùng thì đều là họ hàng với nhau cả, hôm khác chúng ta ngồi đâu đó nói chuyện để giải quyết rõ mối hiểu lầm này luôn đi."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com