Mặt Hạ Lan Tú Sắc đỏ lên: "Mẹ..."
Hạ Lan Phương Niên có chút bất đắc dĩ, mẹ anh nói những điều này không bằng nói bà muốn cho con gái bà được hưởng những gì mà bà không có được.
Lúc này, trong đầu anh lại hiện lên dáng vẻ của Yến Thanh Ti. Mấy ngày này anh đều cố sức đem hết sự chú ý tập trung vào công việc, bắt buộc bản thân quên Yến Thanh Ti. Anh vốn cứ nghĩ nó có hiệu quả, nhưng hôm nay nhìn thấy cô, những cố gắng trong mấy ngày qua của anh bỗng chốc tan biến. Anh không quên được, anh vẫn yêu cô.
Chiếc xe dừng lại trước cổng.
"Mẹ, Tú Tú, hai người về trước đi, con về văn phòng làm việc tiếp."
Hạ Lan Tú Sắc dẩu môi: "Anh hai, anh cũng ham công tiếc việc quá đi, đã mấy ngay rồi em không được gặp anh, dù gì cũng về đến nhà rồi, vào nghỉ ngơi một chút rồi đi cũng không muộn."
Hạ Lan Phương Niên xoa xoa đầu cô: "Đợi qua vài hôm nữa là hết bận, em vào nhà đi."
Hạ Lan Phương Niên rời đi, hai mẹ con dắt tay nhau vào nhà.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com