Nhìn bóng lưng của ba người, gương mặt kìm nén nãy giờ của Yến Như Kha bỗng chốc sụp đổ, cả cơ thể lung lay như sắp đổ nhưng vẫn nghiến răng ken két: "Yến Thanh Ti... mày cứ chờ đấy! Để rồi xem mày đắc ý được bao lâu?"
Chân trái của cô bị Yến Thanh Ti nghiến cho tróc da, chảy máu, không biết có thương đến gân cốt không nhưng cứ cử động là đau muốn chết, tóc cũng bị con nhỏ đó túm loạn hết lên, trông y như một bà điên.
Yến Như Kha chống đỡ những ánh mắt chế nhạo của mọi người xung quanh, nhấp chân tập tễnh đi về phòng vệ sinh, cô cần chỉnh sửa lại bản thân.
***
Sau khi ngồi xuống, Nhạc phu nhân nhìn nhìn Yến Thanh Ti, muốn nói gì đó rồi lại thôi.
Yến Thanh Ti đại khái là biết tâm trạng của Nhạc phu nhân bây giờ, không chừng là đã dọa chết khiếp vị phu nhân ngây thơ ngọt ngào này rồi, mở miệng hỏi: "Bác đang sợ cháu sao? Cái này bác yên tâm đi, bác đáng yêu lại tốt tính như thế, sao cháu nỡ ra tay với bác được?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com