Nhạc Thính Phong cùng Giang Lai đều ngẩn cả ra, mọi người xung quanh lập tức vây tới, Tiểu Từ cũng vội chạy đến ngăn lại: "Chị, bình tĩnh, chị bình tĩnh lại đi... Chị là nữ minh tinh đấy, mọi người trong đoàn đều đang nhìn chị kìa, lỡ bị ai chụp được rồi up lên mạng thì không hay đâu!"
Yến Thanh Ti hất Tiểu Từ ra: "Giờ chị cũng không quan tâm được nhiều tới vậy."
Mắt Yến Thanh Ti như hai ngọn lửa, dường như có thể thiêu chết được Nhạc Thính Phong: "Chi phiếu, mau lấy ra đây?"
Nhạc Thính Phong cố nhịn cười, anh liếc qua nhìn Giang Lai, anh ta lập tức lấy một tập chi phiếu ra, hai tay còn hơi run rẩy.
Yến Thanh Ti giật lấy: "Bút."
Giang Lai lấy bút ra, cẩn thận mở nắp bút, lại đưa cô.
Yến Thanh Ti viết xoèn xoẹt lên đó một dãy số không, rốt cuộc là bao nhiêu số cô cũng lười nhìn, lười đếm luôn, cô xé tờ chi phiếu xuống, nhét vào tay Tiểu Từ: "Cầm cho chị."
Tiểu Từ nhìn đống số không trên đó, mắt như sắp lòi ra, thế này cũng quá...
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com