Một phút sau, trong xe vang lên tiếng rên đau đớn, một chiếc giày của Yến Thanh Ti phi thẳng từ cửa sổ xe ra ngoài.
Tâm trạng của Yến Thanh Ti: Mẹ nó, sao cô lại ngứa mồm đi hỏi anh ta cơ chứ? Miệng cái tên này có bao giờ phun ra được ngà voi đâu?
Ngủ với cô, ngủ đến khi nào chán thì dậy?
Ha ha… cô lại muốn mỗi ngày đánh anh ta đánh đến khi nào anh tự tỉnh dậy ấy chứ.
Nhạc Thính Phong vuốt vuốt lại đầu tóc, mới nãy chiếc giày đó sượt qua đầu anh bay ra ngoài. Nhạc Thính Phong soi gương chiếu hậu, chỉnh trang lại kiểu tóc của bản thân, ghét bỏ nhìn Yến Thanh Ti: "Mấy ngày em không rửa chân rồi mà thối thế hả?"
Yến Thanh Ti gác một chân không lên tay lái, căm ghét nói: "Tôi mà biết hôm nay phải cởi giày đập anh thì bà đây đã không rửa chân một tuần rồi."
Nhạc Thính Phong nhìn nhìn chân của Yến Thanh Ti, lại liếc sang chiếc giày đang nằm ngoài cửa sổ.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com