Yêu Nghiệt chen vào, trơ mặt ra không biết xấu hổ, nhất định đòi ngủ chung một túi ngủ với Đậu Đậu. Còn nói trời lạnh rồi, nằm cùng cho ấm. Nhưng Đậu Đậu không hề tin hắn, trực tiếp móc một cá túi ngủ ra khỏi không gian, xem hắn còn có gì để nói nữa.
Yêu Nghiệt nhìn chằm chằm túi ngủ khóc không ra nước mắt, yếu ớt kháng nghị, "Vợ, em ngược đãi anh!"
Đậu Đậu lập tức cạn lời, "Không phải em đã chuẩn bị túi ngủ cho anh rồi đây à?"
"Rắn là động vật máu lạnh, không tự làm ấm chăn được."
Đậu Đậu nghiến răng, "Nói linh tinh."
Lúc trước này nọ với cô, nào có nửa điểm động vật máu lạnh chứ!
Đậu Đậu không nói gì, một lúc lâu, khi Yêu Nghiệt cho rằng mình được như ý thì Đậu Đậu đột nhiên mở miệng, "Được rồi, túi ngủ ấm rồi, anh ngủ cái này đi."
Sau đó không đợi Yêu Nghiệt phản ứng, cô chui ra khỏi túi ngủ, chui vào cái túi ngủ khác.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com