Đậu Đậu nghe được liền nhanh chóng tránh xa, Yêu Nghiệt kéo tay cô xem, "Có bị bỏng không vậy?"
Đậu Đậu lắc đầu, "Không"
Tại sao hồi nãy hắn dùng tay trực tiếp lấy thịt trong nồi ra lại không sao?
Yêu Nghiệt nhìn ra được ý tứ rõ mồn một trong ánh mắt của cô, trong lòng nghĩ, vợ lại bị ngốc rồi sao? Rồi lại nhìn tay cô một cái, xác nhận không bị bỏng, hắn thở dài bất lực, "Anh không bị bỏng đó là bởi vì anh là yêu. Qua bàn chờ đi, lên ngay giờ đây."
Đậu Đậu ừ một tiếng, ngoan ngoãn ôm quả lựu đi ra ngoài, sau đó ngồi trước bàn chờ ăn thịt. Hai quả trứng chờ trong hộp được phủ giấy ăn, ngửi thấy mùi thịt lợn rừng cũng rục rịch. Thể hiện ngay ở chỗ là Viên Viên bắt đầu lăn qua lăn lại, vừa lăn vừa kêu gào: Thơm quá thơm quá thơm quá, con cũng muốn thử!
Biển Biển lê thân hình dẹt dài nỗ lực dịch chuyển sang bên một chút, tỏ ý không hề quen biết quả trứng bên cạnh. Hừ, một chút đồ ăn đã không kiềm chế được, còn làm được trò trống gì?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com