Thấy mấy quản lý đều đi ra ngoài sa thải người, Đậu Đậu xoa huyệt thái dương, rồi bỗng nhiên nhớ đến, "Lăng Đầu Thanh học quản lý!"
Khi hắn giơ bằng đỏ ra chứng minh mình là người có học, cô cũng nhìn qua một chút, hình như là quản lý kinh tế.
Yêu Nghiệt hơi sửng sốt, "Hình như là vậy, sao thế?"
"Gọi anh ta đến đây, tận dụng một chút."
Trong bốn người này chỉ có thể sử dụng người không nói lời nào từ đầu tới cuối kia. Còn lại ba người, vừa thấy đã biết vô dụng. Cô là một người dốt đặc cán mai về quản lý, không tìm người có học tới đây, nói không chừng còn bị người ta bán mất.
Được rồi, cô thừa nhận, bây giờ cô cũng cảm thấy Lăng Đầu Thanh là người có học. Dù sao chuyện mình không làm được mà người khác lại làm được, trừ bỏ hâm mộ ghen tị hận, cũng cũng chỉ có thể sùng bái.
Yêu Nghiệt vừa nói, Lăng Đầu Thanh lập tức nghe theo.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com