Rất nhanh đã đến trưa, Sở Ngọc Bình đến đón Trường Sinh đi ăn cơm như thường lệ. Thấy Đậu Đậu trong lớp, bà đi nhanh hơn mấy bước, "Đậu Đậu, cùng đi ăn nhé?"
"Được ạ, cháu cũng có việc muốn tìm dì."
Vì thế ba người một yêu đi ra ngoài, đến một nhà hàng Trung Quốc gọi một bàn đồ ăn lớn.
Sau khi Đậu Đậu đẹp lên, tâm nguyện muốn cô trở thành con dâu của Sở Ngọc Bình càng kiên định. Thế nên đối với chuyện giải trừ hôn ước làm sáng tỏ quan hệ này, bà ta hoàn toàn không đề cập tới.
Theo bà ta thấy, Trường Sinh chỉ là chưa hiểu ra mà thôi, nếu thông suốt rồi nhất định sẽ thích Đậu Đậu. Cho nên chỉ cần Đậu Đậu không mở miệng, thế thì có thể kéo ngày nào hay ngày đấy. Chỉ tiếc là cơm trưa mới ăn được một nửa, Đậu Đậu đã mở miệng rồi.
"Dì Sở, hôm nay tìm dì là cháu muốn nói một chút chuyện của Trường Sinh."
Đậu Đậu nói tới đây, thoáng nhìn qua Yêu Nghiệt, rồi mau chóng vào chủ đề, "Đây là lúc chúng ta nên giải trừ hôn ước rồi."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com