Sau đó Đậu Đậu liền ăn bánh bao thịt và cháo, chậm rãi ăn nửa giờ, rốt cuộc ăn không nổi nữa.
"Nói! Anh đã làm gì tôi?"
Đậu Đậu thuận tay cầm dao gọt bút chì chỉ vào Yêu Nghiệt, giống như muốn liều mạng già với hắn. Yêu Nghiệt bất đắc dĩ lắc đầu, đưa tay xoa bụng cô, "Hôm qua hai đứa đã ăn no rồi."
Đậu Đậu, "… Sao anh không nói sớm?"
"Nếu anh nói trước, em còn cược với anh sao?"
Đậu đậu thành thực lắc đầu, "Sẽ không."
Sau đó Yêu Nghiệt mỉm cười, đưa tay xoa đầu Đậu Đậu thành cái ổ gà, "Vậy không phải đúng rồi sao? Nhớ rõ thiếu anh một cái cắn nha ~"
Đậu Đậu đen mặt lôi tay Yêu Nghiệt xuống, "Thiếu anh cái quỷ ấy! Tôi đi học!"
Vẻ mặt Yêu Nghiệt ôn hòa, chờ Đậu Đậu thay xong quần áo đeo túi xách trên lưng, mới nhắm mắt theo sau. Đậu Đậu khóa cửa đi được vài bước thì phát hiện không đúng lắm.
Sau đó, cô quay đầu trừng Yêu Nghiệt một cái, "Anh đi theo tôi làm gì?"
"Đến trường."
"Tôi đến trường anh theo làm gì?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com