Sở Liên Thành khẳng định ý nghĩ của Sở Minh Hiên, hơn nữa còn định liệu trước, "Đúng, chỉ có chú chỉ dạy, cháu mới có tư cách xứng đôi với cô ấy."
Sở Minh Hiên không hề phản cảm với câu nói này của chú Tư. Cậu chắp tay, quỳ xuống bái, "Sư phụ."
Sở Liên Thành đỡ dậy, "Đứng lên đi, chúng ta là chú cháu, xưng thầy trò thì không tốt lắm. Thân là người thừa kế Sở gia, cháu phải nhớ kỹ thân phận của mình."
"Dạ."
Sở Liên Thành vừa lòng gật đầu, lấy một quyển Đạo vương tâm kinh từ trên giá sách xuống.
"Cháu cầm quyển sách này đọc thuộc, ba ngày sau chú sẽ kiểm tra kết quả. Còn nữa, chuyện cháu tu đạo không được cho cha mẹ cháu biết, hiểu chưa?"
"Dạ hiểu."
"Được rồi, về đi."
"Vâng."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com