Gấp là vì thái độ của di mẫu còn nghiêm khắc và kiên quyết hơn so với dự liệu của nàng.
Sợ là vì sợ di mẫu sẽ thật sự không nghĩ đến suy nghĩ của nàng, đem nàng gả cho người mà nàng không thích.
Vừa chạy ra khỏi Tùng Viên, nàng liền gặp phải Nguyên Linh Chi đến Tùng Viên dùng bữa cùng Tĩnh vương phi.
"Tham kiến quận chúa." Một đám tỳ nữ phía sau Phương Trinh Ngọc cung kính thỉnh an.
Phương Trinh Ngọc nhanh chóng lau đi vệt nước mắt trên mặt: "Biểu tỷ."
Nguyên Linh Chi dừng chân nhìn khóe mắt hồng hồng của nàng, khẽ than một tiếng, sau đó nói với thị nữ phía sau: "Ngươi đi bẩm báo với vương phi một tiếng, cứ nói ta ở với biểu tiểu thư, để bà khỏi lo lắng."
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, đáy mắt Phương Trinh Ngọc lại ầng ậc nước, có điều, lần này là nước mắt của sự cảm động.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com