Từng tiếng hít lạnh vang lên vô cùng rõ ràng trong đại sảnh đang im lặng khác thường. Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau rồi những ánh mắt ấy đều rơi trên người Lữ Thục Viện, có kinh ngạc, có cảm thán, có thương tiếc, lại cũng có sự trào phúng, nhưng nhiều hơn cả là sự phức tạp trong ánh mắt.
Bình quốc công?
Lữ Thục Viện thật là quá to gan, lại dám tát một cái vào mặt của Bình quốc công như vậy?
Nàng ta cũng không suy nghĩ xem mình có thân phận gì? Bình quốc công có thân phận như thế nào? Có thể được Bình quốc công nhìn trúng chính là may mắn của nàng ta.
Hoài vương nhíu mày lại, nhìn người con gái đang quỳ trước mặt hắn, hỏi một câu không rõ ràng: "Tuổi thọ của bản vương không thể so với Bình quốc công."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com