Lam Vân dường như không hề nghe thấy tiếng mắng của Kim ma ma, nàng chỉ thản nhiên nhìn Chiêu Bình công chúa - người đang mặc một bộ giá y đỏ tươi lộng lẫy nhưng trên mặt lại không mang chút vui mừng nào của tân nương.
Biểu cảm của vị công chúa nước Chu này rất thản nhiên, nhưng chắc hẳn lòng nàng không hề bình tĩnh chút nào, bằng không nàng sẽ không cần thiết phải tô vẽ lớp trang điểm dày cộm lên để che giấu khuôn mặt thật của mình như thế. Suy cho cùng, nàng vẫn chưa từng trải sự đời, vẫn còn non nớt lắm!
Chu Lam Nhi nhìn vị Quốc sư trẻ tuổi xinh đẹp cười đến ngây thơ vô hại với nàng, khóe mắt lại liếc nhìn Sở Tuyệt đang đứng bên cạnh. Lông mày hắn khẽ nhăn lại, biểu cảm này vô hình chung đã hòa tan khí chất lạnh lùng băng giá trên người hắn.
Nàng chậm rãi cúi đầu nhìn bát canh gừng trên bàn, trong lòng dâng lên một cảm giác kì lạ, nhưng nàng không biểu hiện ra ngoài mà chỉ hờ hững nói: "Tạ Quốc sư đã quan tâm."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com