Tôi vừa cúp điện thoại của Bạch Kiện chưa đầy nửa tiếng đồng hồ thì đã nghe thấy có người gõ cửa phòng. Tôi thầm nghĩ chắc chắn là Trương Khai, đoán chừng anh ta cũng vừa cúp máy với Bạch Kiện là lập tức qua đây.
Đinh Nhất mở cửa ra xem, quả nhiên là Trương Khai, anh ta ngượng ngùng bước vào nói với tôi: "Chào cậu, trưởng phòng Bạch có gọi cho cậu rồi phải không?"
Tôi thấy anh ta hơi câu nệ, nên cười vẫy tay: "Mời vào!"
Sau đó tôi giới thiệu Đinh Nhất và chú Lê cho anh ta, mọi người đều là người trẻ tuổi, cho nên nhanh chóng trở nên quen thuộc…
Trương Khai biết chúng tôi xuất hiện ở đây chắc cũng là để làm chuyện gì đó, nhưng anh ta cũng thật sự là không còn cách nào, mới có thể đến nhờ vả tôi.
"Tiến Bảo, tôi cũng biết cậu tới đây hẳn là có việc riêng, thật ngại quá, nếu không phải vụ án này thực sự không điều tra tiếp nổi nữa, tôi cũng không tới làm phiền các cậu." Trương Khai ngượng ngùng nói.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com