Sau khi đại hội thể dục thể thao thông báo thời gian thi đấu, Trang Nại Nại cười tủm tỉm chạy tót vào phòng học, nói cho anh biết chuyện này. Cô vốn cảm thấy tiền trảm hậu trấu như vậy thì chắc chắn anh sẽ không có cách gì nữa, nhưng không ngờ anh lại bình thản nhìn cô nói: "Tôi không có hứng thú."
Trang Nại Nại: "..."
"Nhưng mà…"
Cô còn chưa nói xong, Tư Chính Đình đã đứng dậy, đi ra ngoài.
Trang Nại Nại hấp tấp đi theo sau lưng anh: "Tư Chính Đình, mình đã đăng ký cho cậu rồi, bây giờ không sửa lại được nữa."
Tư Chính Đình vẫn nhìn thẳng: "Liên quan gì đến tôi?"
Trang Nại Nại: "..."
Cái tính nhanh mồm nhanh miệng của Trang Nại Nại chỉ chĩa hết vào người khác, chứ chẳng nói được câu gì kích động với anh.
Cô đi theo sau mông anh, trong lòng tự hỏi phải làm thế nào để thuyết phục anh.
Nhưng đi được một lúc, người phía trước bỗng dừng lại.
Trang Nại Nại vui mừng: "Tư Chính Đình, cậu đồng ý rồi sao?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com