Trang Nại Nại cũng đưa tay ra bắt tay với Mino. Nhưng trong nháy mắt bàn tay hai người họ chạm vào nhau thì Trang Nại Nại có hơi sững sờ, tay của Mino không giống con người cô ta, con người thì ấm áp nhưng bàn tay thì lạnh ngắt.
Trang Nại Nại không để tâm đến vấn đề này, hỏi sang chuyện khác: "Cô biết tôi sao?"
Mino cười: "Là chuyện trước kia thôi, nhưng lúc đó chắc hẳn cô không chú ý đến tôi đâu."
Nói đến đây cô ta cũng không nói nhiều nữa mà nhìn về phía Quý Thần: "Trợ lý Quý Thần, cô Trang đây muốn đến phòng nào vậy?"
Quý Thần cười nói: "Vẫn làm theo quy định cũ thôi, nghe cô sắp xếp."
Mino quay sang nhìn Trang Nại Nại: "Cô Trang muốn tới phòng nào?"
Trang Nại Nại cắn môi, đang định nói thì Mino đã nhíu mày nói: "Bên thiết kế sân khấu hình như đang thiếu người, cô cảm thấy thế nào?"
Lời đã ra tới miệng của Trang Nại Nại lại nuốt xuống.
Cô cảm thấy thế nào sao?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com