"Tùy ý sao?"
"Chỉ cần ông ta cảm thấy vừa lòng thì sẽ trao đổi? Đây là quy tắc kiểu gì vậy?"
"Chẳng lẽ người này mà háo sắc thì phải chuẩn bị mấy mỹ nữ sao?"
"Đúng vậy, quy tắc kiểu này cũng quá cổ quái rồi đấy. Cũng không thể để cho chúng ta ngồi đoán bừa suy nghĩ của ông ta, rồi chờ ông ta đưa ra quyết định chứ!"
...
Nghe thấy quy củ bán đấu giá cổ quái như vậy, tất cả mọi người không khỏi bối rối.
Trong một buổi đấu giá, tất cả đều mới chỉ thấy có người đòi thẳng tiền, ngọc phù khóa học hoặc các loại vật phẩm trân quý. Chưa từng nghe qua cái quy tắc là gọi giá không giới hạn, chỉ cần để cho lão ta cảm thấy hài lòng là được.
Nếu vẫn không cảm thấy hài lòng, chẳng lẽ cũng không bán?
Thế là thế nào?
"Thú vị!"
Bên trong phòng số 23, lúc này người thanh niên kia đã lấy lại bình tĩnh, không còn nôn nóng như trước nữa, trái lại mỉm cười.
"Thú vị?"
Lão già hộ vệ không hiểu.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com