Hàn Úc nhướng mày, chế nhạo nói: "Thế nên Hoài Du muốn Úc giúp gì đây?"
"Hắn ta không quen cậu, nếu như muốn đuổi cậu thì cậu cứ làm như không hiểu…"
Vu Mã Quân suốt ngày chạy đến nơi phong trần mua vui, thi thoảng lại đi tìm Liễu Xa để trao đổi tình cảm, lần nào cũng thích gọi Phong Cẩn đi cùng.
Bây giờ Hàn Úc đến rồi cậu có thể mượn cớ này để thoát thân.
"Cậu ấy à, cứ từ chối thẳng là được rồi. Chẳng qua là một Tứ hoàng tử không nên thân, làm gì được cậu chứ? Chết vì sĩ diện."
Phong Cẩn cười khổ, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, tính của cậu là như thế, muốn thay đổi cũng không dễ.
Đúng là Vu Mã Quân rất đáng ghét nhưng bây giờ Phong Cẩn vẫn chưa muốn lật mặt với vị Tứ hoàng tử này, cũng không cần thiết phải làm to chuyện.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com