Khi Khương Bồng Cơ mới tới Liễu phủ có đứng ra giành lại công bằng cho tỳ nữ này.
Đúng thế, tỳ nữ này chính là người bị cưỡng hiếp đó.
Nhưng Khương Bồng Cơ nhớ, lúc đó cô đã lệnh cho quản gia chuyển tỳ nữ này từ phòng bếp sang bên viện dành cho khách rồi mà.
Tỳ nữ nọ ngẩng đầu lên, những lời muốn nói cứ tắc nghẹn ở cổ họng, không biết nên nói từ đâu.
Càng không biết nói từ đâu thì càng sốt ruột, càng sốt ruột lại càng không điều khiển được mình.
Cô vốn tưởng rằng lang quân sẽ nổi giận, nhưng không ngờ rằng lang quân chỉ dịu dàng nhìn mình, nhẹ nhàng an ủi: "Cứ bình tĩnh, có gì cứ từ từ nói."
Phép tắc trong Liễu phủ không quá nghiêm khắc, nhưng phân công công việc và phạm vi làm việc đều cố định.
Góc váy và tất của tỳ nữ này dính vết bùn khô và bụi bặm. Trong vườn có thợ làm vườn chăm sóc nên bùn đất thường vón thành từng cục lớn và ẩm ướt. Cho nên, bụi bặm dính trên người cô hẳn là do dọn dẹp ở viện cho khách.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com