Cố Vi Vi lúng túng nhảy xuống giường, sửa sang tóc tai của mình, buộc lên lại một lần nữa.
Sau đó, mới đi mở cửa phòng ra.
Vừa mở cửa liền thấy hai bánh bao nhỏ đã thức dậy từ sớm đang cầm đồ chơi ngồi ở cửa phòng, vừa nhìn thấy cửa mở lập tức ngửa đầu cười đến vô cùng rạng rỡ.
Cô ôm Điềm Điềm vào phòng ngủ chính, vừa để lên trên giường giao cho Phó Hàn Tranh, Hữu Hữu đã đi theo cô bò vào.
Cô lại ôm lấy Hữu Hữu, dịu dàng hôn lên gương mặt nhỏ mũm mĩm của thằng bé một cái, rồi mới bỏ nó ngồi trên giường.
Nhưng mà, Phó Hàn Tranh nhìn thấy hai tên đầu sỏ đập cửa phá hư chuyện tốt của anh, tâm tình lại cũng không sao tốt được.
Thế nhưng, con gái nhỏ ngồi ở trước mặt anh lại cười với anh đến vô cùng xán lạn đáng yêu, làm anh không thể nhẫn tâm tức giận với bọn nó.
Hai người chơi với hai bánh bao nhỏ ở trên giường nửa ngày, chờ đến khi người hầu đến thúc giục dùng bữa ăn sáng, mới ôm bọn nó ra ngoài.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com