ố Vi Vi cúi đầu nhìn vết sẹo đã nhạt sắp không nhìn ra trên bụng mình, vẻ mặt rối rắm.
"Sinh... Sinh đôi?"
Chuyện của cô và Phó Hàn Tranh, cô còn không có cách nào tiếp nhận được, lại còn phát sinh thêm việc cô sinh cho anh ta một cặp sinh đôi?
"Không phải đều in ảnh đưa ra cho em rồi sao, em cũng xem rồi còn gì?"Nguyên Mộng nói.
"Em... Em chỉ nhìn thoáng qua, nhưng mà cho dù từ trong bụng này đi ra, cũng không thể cho là do em sinh." Cố Vi Vi nói thầm, quan hệ của cô và Phó Hàn Tranh, cô vẫn khó có thể tiếp nhận.
"Dù sao nhiều chứng cứ bày ra như thế, em thích tin hay không thì tùy, không tin chờ Nguyên Sóc trở về em hỏi anh ấy đi." Nguyên Mộng xoay người, không muốn tiếp tục bàn vấn đề này với cô nữa.
Cố Vi Vi một mình ngồi trên giường mấy giờ, mãi đến trời sắp sáng mới đi ngủ.
Vì thế, bữa sáng cũng không xuống.
Ngược lại Nguyên Mộng lại dậy sớm, vừa thấy Phó Hàn Tranh liền nói thẳng.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com