Vốn là kỳ nghỉ ngơi thoải mái, bởi vì bị cảm mà ngâm nước nóng.
Cố Vi Vi chỉ có thể nhìn người khác chơi đùa vui vẻ, bản thân mình không phải uống thuốc thì chính là nằm nghỉ ngơi trong phòng.
May mắn là hai đứa bé ở chỗ bà Phó rất ngoan, không khiến cô phải bận tâm.
Ở làng du lịch mấy ngày, ngoại trừ cô bị bệnh thì tất cả mọi người đều chơi rất vui vẻ.
Ngày về Đế Đô, Phó Hàn Tranh gọi điện thoại nói chờ anh về rồi tới đón bọn họ.
Nhưng cô và mấy người lớn nhà họ Phó đã bàn bạc, vẫn quyết định tự mình trở về.
Lúc này Phó Hàn Tranh còn đang ở trên máy bay, chờ anh qua đây đã là buổi chiều, sợ là trên đường về Đế Đô thì trời tối rồi.
Vì vậy, mọi người cùng nhau ăn sáng rồi thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về Đế Đô.
Bởi vì cô bị cảm chưa khỏe lại cho nên không dám ngồi cùng xe với hai đứa bé mà để bà Phó ngồi chung với bọn nhỏ.
Cô chạy tới đi cùng với Lạc Thiên Thiên và Kỷ Trình, Cổ Vân Triệt lái xe.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com