Chắc là hiếm khi được hẹn hò nên hai người đợi ở nhà hàng đến mười hai giờ mới rời đi.
Nhà hàng là Phó Thời Khâm mở, nhân viên nhà hàng tất nhiên không có gan đuổi cậu cả nhà họ Phó, chỉ có thể yên lặng chờ bọn họ rời đi mới đóng cửa.
Sinh nhật trôi qua rất vui nên Cố Vi Vi uống nhiều thêm mấy ly.
Tửu lượng vốn không tốt, cộng thêm mấy năm mang thai sinh con không uống rượu nên từ lúc rời khỏi nhà hàng thì có chút say.
Phó Hàn Tranh cũng uống chút rượu, nhưng vì an toàn nên đã sớm gọi tài xế trong nhà đến.
Khi qua mười hai giờ, sinh nhật cũng hoàn toàn đi qua, mới đỡ cô xuống lầu lên xe.
Cố Vi Vi nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, ánh sáng ngoài xe chiếu vào đường nét khuôn mặt tuấn tú của anh khiến cô có chút si mê.
Vì vậy đưa tay sờ lên, xoay mặt anh về phía mình.
"Anh nói xem, một người đàn ông đẹp trai như vậy sao lại bị em chiếm lấy chứ?"
Phó Hàn Tranh bật cười, cúi xuống nhìn sắc mặt cô vợ nhỏ ửng đỏ.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com