Bởi vì, Phó Thời Khâm mang về hoàn toàn không phải bạn gái gì, mà là. . . Hà Trì.
Hà Trì xuống xe nhìn lướt qua Phó Thời Dịch đang mang vẻ mặt quái dị nhìn mình.
"Nhìn tôi làm gì, ngày đầu tiên quen biết tôi à?"
"Cậu và Phó tiểu nhị công khai lúc nào vậy?" Phó Thời Dịch cười mập mờ nhìn hai người.
"Công khai? Cậu mới công khai?" Hà Trì cả giận nói.
Phó Thời Dịch ôm cánh tay cười nói:
"Hôm nay, nhà chúng tôi bảo chúng tôi dẫn bạn gái trở về, thế mà Phó tiểu nhị lại dẫn cậu trở về, còn nói hai người không có công khai?"
Mặc dù cậu biết đây là chuyện không thể nào, thế nhưng đợi tìm được cơ hội, chắc chắn phải bảo bọn họ mời mình một bữa ăn.
"Trời ạ, Phó Thời Khâm cậu thầm mến tôi lúc nào thế?" Hà Trì quay đầu nhìn về phía Phó Thời Khâm hỏi.
"Cút, lão tử thầm mến cái búa nhà anh đó, gọi anh tới ăn cơm chùa, còn lắm trò như thế."
Phó Thời Khâm chịu không được hai tên thích làm trò này, một mình đi vào cửa chính trước.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com