Cố Vi Vi ngửi được mùi chua, không có cảm giác buồn nôn, cuối cùng cũng có cảm giác đói.
Buổi trưa không ăn được mấy miếng cơm, lúc này ngồi xuống đã không dừng đũa được.
"Nếu canh này mà chua với cay thêm một chút thì tốt rồi."
Kiều Lâm đặt giấm và hạt tiêu mang về lên bàn, sau đó trơ mắt nhìn cô lại bỏ thêm vào.
Nguyên Mộng nếm thử một miếng, trực tiếp bị chua đến buông đũa, quyết định lát nữa tự mình ra ngoài tìm đồ ăn.
"Người ta nói chua trai cay gái, em vừa ăn chua vừa ăn cay, rốt cuộc là mang thai con trai hay con gái?"
Cô ấy nói xong, tò mò quan sát bụng của cô.
Tuy rằng lúc ấy bác sĩ nói rất dọa người, nhưng nhìn triệu chứng mang thai của cô rõ ràng như vậy, nhất định là thai nhi phát triển bình thường.
Nếu thật sự có vấn đề thì sẽ không có phản ứng mãnh liệt như vậy.
Từ buổi sáng đã có phản ứng nôn nghén, mãi đến buổi tối Cố Vi Vi mới được ăn một bữa no.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com