Khi mọi người về tới Đế Đô thì đã quá nửa đêm, Phó Hàn Tranh chỉ nghỉ ngơi vài tiếng đồng hồ rồi lại tới công ty làm việc.
Cố Vi Vi ngủ một giấc thẳng tới buổi trưa mới bị cuộc điện thoại của Tần Mạn đánh thức.
"Mộ Vi Vi, tối hôm qua mọi người về nước rồi sao?"
"Ừm, tối hôm qua về tới." Cố Vi Vi ngồi dậy nghe điện thoại.
Tần Mạn: "Chiều nay cô có thời gian không, chúng ta gặp nhau."
"Có chuyện gì sao?" Cố Vi Vi thận trọng hỏi.
Tần Mạn là một cô gái tự lập điển hình, mặc dù cô ấy là chị họ của Mạnh Như Nhã, nhưng tính cách của hai người bọn họ lại hoàn toàn khác nhau.
Nếu cô ấy chỉ muốn gặp cô thì cô cũng không dè chừng.
Nhưng, cô ấy lại là cô của Tần Luật, cô vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Tần Mạn trầm mặc một hồi rồi nói.
"Tôi muốn để Tiểu Luật gặp cô, thằng bé này thật đúng là có mắt như mù, nhưng người quen cũ thì tình cảm vẫn còn đó, cho nên…"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com