Chu Mỹ Cầm hỏi thăm được hôm nay Mộ Vi Vi tới đài truyền hình ghi hình, liền bảo tài xế đưa Lê lão thái thái và Lê Tương Tương tới tìm cô.
Bà ta biết, vì con trai, chuyện gì Lê lão thái thái cũng chịu làm, thầm nghĩ có thế nào thì bà già này cũng sẽ thuyết phục được Mộ Vi Vi thôi.
Kết quả, hai người bọn họ chưa đi được hai tiếng đồng hồ đã quay về.
"Thế nào rồi, Mộ Vi Vi đã đồng ý chưa?"
"Con và bà nội vừa mới gặp cô ta, chưa nói được mấy câu thì cô ta đã muốn bỏ đi rồi, bà nội kéo cô ta một cái, cô ta liền ngã đập đầu vào bàn, người quản lý của cô ta và nhân viên của đài truyền hình đuổi ra ngoài…" Lê Tương Tương kể lại chuyện xảy ra ở đài truyền hình cho Chu Mỹ Cầm nghe.
"Hai người…" Chu Mỹ Cầm tức giận cắn chặt răng, "Bảo hai người đi cầu xin cô ta, hai người lại làm cô ta bị thương, hai người còn sợ Lê gia chưa bị mắng đủ hay sao?"
Lê lão thái thái suy nghĩ một chút rồi nói.
"Ngày mai ta lại đi tìm cô ta, lần này nên nói gì đây…"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com