"Còn có thể là ai được nữa ạ?" Hà Chi Sơ cười khổ nhìn Cố Niệm Chi một cái, "Thôi được rồi, con cúp máy trước nhé ba. Con vẫn còn một vụ án ở đây, chờ vụ án này kết thúc, nhất định con sẽ về thăm ba ạ."
Ông cụ Hà thở dài một hơi, hỏi: "Là Niệm Chi à? Con không định đưa con bé về sao?"
Hà Chi Sơ không nói năng gì, câu này của ông cụ Hà cũng rất nhỏ, Cố Niệm Chi không nghe thấy. Mà thực ra cô cũng không cố ý nghe, chỉ đang thầm nghĩ, không ngờ hôm nay lại là sinh nhật của Giáo sư Hà, thảo nào vừa rồi Giáo sư Hà lại muốn cô cùng ăn bánh kem với anh ta. Thì ra là bánh sinh nhật à…
Hà Chi Sơ cất điện thoại đi, thang máy đã lên đến tầng mà bọn họ đang ở.
Cố Niệm Chi nhảy ra khỏi thang máy, đôi mắt to tròn sáng rực rỡ như hai viên pha lê, cười nói với Hà Chi Sơ: "Giáo sư Hà, chúc thầy sinh nhật vui vẻ ạ!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com