"Cô Cố, cô không sao chứ?" Vừa nhìn thấy Hoắc Thiệu Hằng bế Cố Niệm Chi ra ngoài, Cố Yên Nhiên lập tức lộ ra vẻ lo lắng, chạy từng bước nhỏ đến đứng trước mặt Hoắc Thiệu Hằng. Cô ta vừa chăm chú quan sát Cố Niệm Chi nằm trong vòng tay của Hoắc Thiệu Hằng vừa hỏi: "Có cần làm kiểm tra toàn thân không? Cứu được hai người từ trong hàng rào điện tử của một nơi như hải vực Blue Hole thật sự không dễ dàng chút nào."
Thái độ của cô ta rất ân cần, ngữ khí cẩn thận dè dặt, giống như sợ nói sai sẽ khiến Cố Niệm Chi tức giận vậy.
Cố Yên Nhiên ân cần như thế, Cố Niệm Chi cũng không thể không đáp lại. Cô nằm trong lòng Hoắc Thiệu Hằng khẽ động đậy, vừa định nói chuyện thì bàn tay to lớn của Hoắc Thiệu Hằng đã ấn vào sau gáy cô. Cô lập tức không động đậy được nữa, chỉ có thể tiếp tục giữ tư thế để đầu mình tựa vào lòng Hoắc Thiệu Hằng.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com