Sau khi nói hết những chuyện này, Hoắc Thiệu Hằng không nói thêm gì nữa.
Anh chỉ yên lặng ngồi khoanh tay bên cạnh Tống Cẩm Ninh, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, trong đầu đang suy nghĩ xem làm cách nào để có thể bảo vệ Tống Cẩm Ninh. Không thể để Bạch Cẩn Nghi tiếp tục giám sát Tống Cẩm Ninh được nữa. Nhất định phải loại bỏ cái tên Bạch Cẩn Nghi ra khỏi danh sách trong công văn trao quyền bí mật của quân đội kia.
Tống Cẩm Ninh chỉ mới vừa tỉnh lại. Đối với bà ấy mà nói, thời gian giống như một trò đùa vậy. Bà bây giờ cũng giống như Công chúa ngủ trong rừng, ngủ một giấc dậy, phát hiện ra mọi thứ quanh mình đã thay đổi hẳn.
Đương nhiên, công chúa ngủ trong rừng thì được nụ hôn của hoàng tử đánh thức, còn hoàng tử của bà lại đem đến một cơn ác mộng khác cho bà ngay khi bà vừa tỉnh lại…
Ánh mắt Tống Cẩm Ninh hơi u ám, bà từ từ nâng tay lên day day huyệt thái dương của mình rồi chậm rãi nhắm mắt lại mà không nói gì.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com