Hề Nguyệt bị bắt rồi, tỷ ấy sẽ ra sao đây? Sẽ bị đám người xấu đó giết sao? Hu hu cô không muốn Hề Nguyệt chết! Hơn nữa nếu Hề Nguyệt chết thì Tiểu Li tỷ tỷ sẽ đau lòng lắm!
Đột nhiên Âu Dương Hạo Hiên túm chặt lấy Tiểu Trì đang không ngừng vùng vẫy rồi đi lên phía trước: "Tiểu Trì biết Hề Nguyệt đang ở đâu!"
Đây là câu trần thuật, không phải câu hỏi.
Tiểu Trì cũng liên tục hét lên: "Tỷ tỷ, đi tìm tỷ tỷ... tỷ tỷ đang gặp nguy hiểm! Tiểu Trì phải đi, buông đệ ra, đồ xấu xa!"
Hai mắt của Nam Cung Dục sáng lên giống như người sắp chết đuối vớ được phao cứu sinh. Hắn giữ chặt cổ tay của Tiểu Trì, giọng run rẩy: "Tiểu Trì, đệ biết Hề Nguyệt ở đâu sao! Lập tức đưa ta đi tìm nàng, chắc chắn ta sẽ bảo vệ nàng thật tốt!"
Tiểu Trì khựng lại, sau đó mới lí nhí: "Tỷ phu... bảo vệ... tỷ tỷ..."
Những ngón tay thon dài của cậu túm lấy tay áo của Nam Cung Dục, giọng khẩn thiết vang lên: "Đi... đi với... Tiểu Trì!"
***
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com