Phụng Liên Ảnh tự nhận thấy câu nói này của mình vô cùng thấu tình đạt lý, tràn ngập tình cảm cao thượng và nhân từ.
Không trông thấy đám võ giả xung quanh đều sôi nổi tán dương đấy ư?
"Quả nhiên Băng Liên tiên tử có tấm lòng sáng soi như ngọc, nhân ái từ bi hệt như lời đồn."
"Nhất định tiên tử chính là Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm để phổ độ chúng sinh!"
"Tên nhãi ranh chẳng có tí y đức kia, hắn dám coi thường mạng người đến thế, không nên để hắn sống sót mà rời khỏi vườn thuốc."
Phụng Liên Ảnh chỉ cảm thấy trên người mình như thể đang tỏa ra ánh hào quang, đứng từ trên cao thương hại nhìn xuống Cốc Lưu Phong.
Nhưng ả không ngờ, Cốc Lưu Phong lại chỉ lạnh lùng liếc xéo ả, không chút khách khí nói: "Sống chết có số, không dám nhọc lòng Băng Liên tiên tử quan tâm. Huống chi, loại đàn bà có bề ngoài như sen trắng mà bên trong lại thối nát như cô thực khiến ta ghê tởm. Để cô cứu ta thì ta thà chết trong tay Tiểu Nguyệt Nhi còn hơn."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com