Cố Hạo Đình không đuổi theo, sợ đối phương dùng kế điệu hổ ly sơn. Hắn bật đèn lên.
"Có người trốn trong tủ quần áo thật." Đến giờ Tô Tiểu Miêu vẫn chưa bình tĩnh lại. Cô chạy đến bên Điểm Điểm, "Điểm Điểm, không sao đâu, có ba mẹ đây rồi."
Điểm Điểm bình tĩnh nhìn cô, "Câu đấy phải nói với mẹ mới đúng. Ha ha, con với ba có ai kêu gì đâu."
Tô Tiểu Miêu: "…"
Cố Hạo Đình mở tủ quần áo. Trước đó hắn thực sự không thấy ai cả, trong tủ trống không. Hắn kiểm tra kĩ bên trong tủ thì phát hiện ra có một ngăn là cửa kéo, đằng sau là một đường hầm tối om om.
Hắn gọi điện cho Trình Dật: "Dẫn lính đến đây."
"Trong đó có gì không?" Tô Tiểu Miêu nhòm vào trong đường hầm.
Cố Hạo Đình trầm mặc, đôi mắt càng thêm sâu thẳm khó dò.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com