Tô Tiểu Miêu lắc đầu: "Nhà họ có hai đứa con trai, một đứa con gái. Thẩm Mặc Thần dọn nhà đến thủ đô chỉ vì cô con gái, chứng tỏ anh ấy vô cùng chiều chuộng cô bé. Em đoán anh ấy sẽ không đồng ý cho Thẩm Thủy Mạt ở phủ tổng thống."
"Em cứ hỏi trước đi, không đồng ý thì nghĩ cách khác." Cố Hạo Đình giục.
"Vì sao anh nhất định phải yêu cầu Thẩm Thủy Mạt đến học cùng Điểm Điểm? Cô bé kia quả thực rất đáng yêu, nhưng cũng rất nghịch ngợm. Em đoán giáo viên của phủ tổng thống cũng không quản được cô bé. Nói không chừng, cô bé còn dạy hư cả Điểm Điểm." Tô Tiểu Miêu hơi lo lắng.
"Bởi vì anh là ba của Điểm Điểm." Cố Hạo Đình nói đầy ẩn ý.
Tô Tiểu Miêu gọi điện thoại cho Thẩm Mặc Thần. Lúc anh nhận điện thoại, Tô Tiểu Miêu nghe được cả giọng nói líu ríu của Thẩm Thủy Mạt ở đầu dây bên kia.
"Ba ơi ba, Cố Dĩ Thâm kia đáng ghét lắm, hôm nay cậu ấy còn kéo tóc con."
"Suỵt, đừng làm ồn, ba đang gọi điện thoại." Thủy Miểu Miểu nói với Thẩm Thủy Mạt.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com