Buổi trưa, Hoắc Vi Vũ đi ngủ một giấc. Vì đêm qua không được ngủ ngon nên cô ngủ liền một mạch đến năm rưỡi chiều mới dậy. Cảm giác khi được ngủ đủ giấc thật tỉnh táo và phấn chấn.
Đánh răng rửa mặt xong, cô đến phòng làm việc.
"Chị Hoắc ơi, em tính toán lại số liệu dựa vào nhận xét và chú thích của chị thì thấy đúng là mình sai thật. Em tính lại hết rồi đây, chị xem giúp em với." Tiểu Ba cung kính đưa tư liệu cho Hoắc Vi Vũ bằng cả hai tay.
"Không cần." Hoắc Vi Vũ mở ngăn kéo, lấy mấy tờ giấy ra, đưa cho Tiểu Ba: "Đây là số liệu chị tính xong vào sáng nay. Em đối chiếu lại đi xem có còn sai không."
"Ôi, vâng, em cảm ơn ạ." Tiểu Ba nhận tài liệu Hoắc Vi Vũ đưa bằng hai tay, so sánh với số liệu của mình, thấy còn điểm chênh lệch thì tự gõ cho mình một cái. Mình vẫn còn lỗi sai đây này.
"Em xin lỗi chị. Em cứ cản trở chị hoài, đã không giúp được gì thì thôi, lại còn bắt chị tốn công dạy cho em nữa." Tiểu Ba cảm thấy cực kì có lỗi.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com