Hoắc Vi Vũ nhìn về phía Cố Hạo Đình. Hắn đã lại nhắm chặt mắt và chìm vào cơn hôn mê, nhưng tay thì vẫn nắm chặt lấy tay cô, chẳng hề buông lỏng.
Hoắc Vi Vũ rút tay mãi mà không được, đành dùng một tay để lau người cho hắn.
Sau đó, cô nhìn thấy vết dao trên bụng Cố Hạo Đình. Ánh mắt như đọng lại.
Cô nhớ tới lời Vương Đông từng nói: "Khi đau lòng đến mức không kiềm chế nổi nữa, ngài ấy bèn lấy dao khắc tên cô lên người mình. Có một lần suýt khắc cả vào tim…"
Ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại vén áo hắn lên, và rồi cô thấy một chữ "Vũ" rất lớn khắc trên lồng ngực ấy. Vết thương đã kéo da non đỏ hỏn trông phát sợ. Nhát dao ở gần tim là sâu nhất, dù đã kéo da non nhưng làn da xung quanh vẫn nhăn cả lại.
Một cảm giác kì lạ dấy lên trong lòng cô rồi từ từ xâm chiếm cả cơ thể, khiến bàn tay đang cầm khăn mặt cũng run rẩy.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com