Duật Nghị nói cô có thể uống thuốc, giả vờ mang thai.
Làm như vậy thì có thể tránh né được bẫy mà Duật Cẩn bày ra hết lần này đến lần khác. Nhưng nếu bây giờ cô nói với Cố Hạo Đình rằng mình có cách mà không cần mang thai, thì chỉ sợ Cố Hạo Đình sẽ lại suy nghĩ rồi tưởng rằng cô không muốn sinh con cho hắn.
Cô muốn sinh con cho người đàn ông này, sinh thật nhiều con. Cô thích con cái, thích cả nhà đông vui náo nhiệt, cô cũng hy vọng cả gia đình bình an khỏe mạnh, không gặp trắc trở, không có hậu họa.
Bao giờ trở về bên cạnh hắn, cô có thể thoải mái mà sinh ra đứa con của hai người. Còn bây giờ thì cô không dám. Chỉ chưa đầy hai tháng là có thể kiểm tra ADN của thai nhi, một kẻ cáo già và kỹ tính như Duật Cẩn chắc chắn sẽ giám định ngay.
Thời gian quá ngắn.
Ôi, biết đến bao giờ bọn họ mới có thể ở bên nhau đây? Cô ghét cái cảm giác lén lút hiện giờ, khó chịu quá!
"Lát nữa anh lại đi sao?" Hoắc Vi Vũ tiếc nuối hỏi.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com