Hoắc Vi Vũ nhìn về phía Cố Hạo Đình, đối mặt với ánh mắt lạnh như có thể đóng băng mọi thứ của người đàn ông ấy.
Cố Hạo Đình liếc nhìn cô một cái rồi nhìn sang Ngụy Ngạn Khang, khóe miệng nhếch lên thành vẻ cười giễu lạnh nhạt: "Vợ đứng ngay bên cạnh mà đi ôm người phụ nữ khác, xem có được không?"
Ngụy Ngạn Khang buông cánh tay đang ôm Hoắc Vi Vũ, nói với Cố Hạo Đình bằng vẻ đề phòng: "Anh đừng làm khó cô ấy."
"Tôi có làm khó cô ta hay không, chưa tới lượt cậu lên tiếng." Cố Hạo Đình nghiêm nghị nói, ánh mắt lại càng thêm sắc bén.
Hắn ung dung đi tới trước mặt Hoắc Vi Vũ với những bước chân nặng nề, nhìn xuống cô từ trên cao, ánh nhìn chẳng hề mang theo độ ấm: "Ngụy Ngạn Khang là chồng của Cố Kiều Tuyết, biết chưa? Họ đã nhận giấy chứng nhận kết hôn, đã làm tiệc cưới rồi, đừng có quấn lấy gã ta nữa. Đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cô, nếu còn có lần sau thì đừng trách tôi không khách sáo."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com