Ngụy Ngạn Khang thót tim, sốt sắng nói với Lục Quân Hải: "Cô ấy là người mà Cố Hạo Đình thích, ông động vào cô ấy thử xem, kiểu gì cũng chết."
Hoắc Vi Vũ nhìn Ngụy Ngạn Khang với vẻ ngỡ ngàng, còn chưa kịp suy nghĩ gì về câu này đã cảm nhận được sự giết chóc từ Thái Nhã.
Cô nhìn Thái Nhã rồi nói với vẻ khó hiểu: "Bà không sợ tôi tung mấy video đó lên mạng à?"
Thái Nhã hất cằm đầy cao ngạo: "Dù sao tôi cũng còn những 72 tiếng, người khác không trị được cô nhưng tôi không tin Hạo Đình cũng không xử được cô. Tôi muốn nhìn xem rốt cuộc một đứa con gái chẳng là cái thá gì như cô hay người làm mẹ nó như tôi đây quan trọng hơn. Quân Hải, anh dẫn cô ta đi đi, đừng để cô ta trốn."
"Được." Lục Quân Hải phất tay, lập tức có hai người tới tóm lấy Hoắc Vi Vũ.
"Chú Lục, chú hủy luôn cái mặt đó đi, như thế thì anh cháu với A Khang sẽ không bị cái mặt nó mê hoặc nữa." Cố Kiều Tuyết nói.
"Ông dám!"Ngụy Ngạn Khang quát lên.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com