Hoắc Vi Vũ cầm túi đứng lên, nhanh chóng đi ra ngoài.
Hoắc Thuần ngẩn ngơ chốc lát, không biết Hoắc Vi Vũ bày mưu hãm hại gì mình. Mãi sau cô ả mới phát hiện ra điện thoại của mình bị Hoắc Vi Vũ cầm đi mất rồi, mà trong điện thoại của cô ả còn có thứ quan trọng lắm!
Cô ả vội vàng đuổi theo.
Vừa ra đến cửa thì Hoắc Thuần bị phục vụ ngăn lại: "Xin lỗi cô, cô chưa trả tiền ạ."
"Có nhầm không đấy? Cô phải hỏi cô gái kia mới đúng chứ, cô ta mời tôi uống trà cơ mà, sao không đòi cô ta mà lại đòi tôi?" Hoắc Thuần cáu tiết vặn lại.
"Cô ấy đã trả tiền từ trước khi cô đến và nói rõ là chỉ đến một mình ạ." Phục vụ đáp.
Hoắc Thuần ngộ ra mình bị Hoắc Vi Vũ chơi khăm, bèn chỉ vào bàn mà quát ầm lên: "Mở to mắt chó của cô ra mà nhìn cho kĩ, tôi còn cả đống đồ kia kìa, trả tiền gì mà trả! Có biết con ả kia cướp điện thoại di động của tôi không? Cô chính là đồng lõa!"
"Xin lỗi cô, chúng tôi không biết." Phục vụ lui sang một bên.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com