webnovel

Chương 327: Nằm mơ quá sớm rồi đấy

Editor: Nguyetmai

Không hiểu sao nhịp tim của Hoắc Vi Vũ bỗng dồn dập hẳn lên. Cô buột miệng: "Hiểu cái gì?"

Trung tá Thượng bật cười với vẻ quái gở, sau đó nhướng mày đắc ý đáp lại bằng giọng điệu mỉa mai: "Cô cầu xin Tư lệnh đi, cứ hỏi xin quân khu hay chìa khóa tầng hầm nhà ngài ấy xem Tư lệnh có cho cô không."

Hoắc Vi Vũ nghe ra giọng điệu trêu chọc của Trung tá Thượng, tức giận đạp một phát vào đầu gối anh ta.

Trung tá Thượng ôm cái chân đau lùi về, xem xét vết thương rồi mắng: "Đồ đanh đá, bảo sao Tư lệnh không thèm."

Hoắc Vi Vũ đóng cửa thang máy lại.

Đúng là bực mình quá đi mà. Cô trêu ai? Cô ghẹo ai chứ hả? Biết thế thì đã chẳng đến đây rồi. Đi mua quần áo cho khuây khỏa vậy.

Hoắc Vi Vũ mua sắm hơn một tiếng đồng hồ, tiền gần hết nhưng tâm trạng lại thoải mái hơn. Cô đi thang cuốn lên tầng năm tìm nhà hàng ăn cơm. Bỗng thấy bóng dáng Cố Hạo Đình trên chiếc ti vi màn hình lớn của trung tâm thương mại.

Bab Terkunci

Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com

Bab berikutnya