Võ khí khổng lồ của Nạp Lan Hồng Vũ giội vào trong kiếm, dường như thoáng cái kiếm cương khủng khiếp đã tiêu diệt linh quang hộ thể trên pháp khí của hai ông lão.
"Sao có thể?!"
"Ai?! Là ai?!" Hai tu sĩ vô cùng hoảng loạn nhìn ngó xung quanh, nhưng bọn họ không hề nhìn thấy bất kì ai.
"Người đâu rồi?! Rốt cuộc là ai đã đánh lén!" Vị tu sĩ tóc đen gầm lên, "Giấu đầu hở đuôi thế thì gọi gì là bản lĩnh, có giỏi thì ra mặt đường đường chính chính đánh với lão phu một trận!"
Vẻ kinh hoàng hoàn toàn hiện rõ trên gương mặt ông ta.
Trên màn hình lớn ở quán net Khởi Nguyên:
"Bây giờ còn đòi đường đường chính chính đánh một trận á? Họ đã sớm té đi tận đâu rồi?"
"Ha ha ha, mấy lão già ất ơ còn dám xúi giục các tông môn lớn tiến đánh nước Đại Tấn chúng ta?"
"Ông chủ siêu vãi! Đợi lát nữa đào cả ổ lên liền!"
Trong màn hình có mưa kiếm khắp trời lao nghiêng xuống hệt như một mưa rền gió dữ.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com