Thiên Bắc trả lời: "Mẹ em phải đi công tác mà ba đi với mẹ nên em về nhà ông ngoại ở vài hôm."
Ngoan quá, ngoan y như cậu của thằng bé vậy. Chử Qua sờ mũ của Thiên Bắc. Muốn trộm về nhà quá…
"Cậu ơi," Thiên Bắc nghiêng đầu, đôi mắt giống y mắt ba cậu nhìn vào bàn tay đang đặt trên eo Chử Qua của Khương Cẩm Vũ, nét mặt vô cùng nghiêm trang: "Quý ông không được tùy ý chạm vào người quý bà đâu."
Khương Cẩm Vũ và Chử Qua đứng hình tại trận.
Quý ông nhỏ vẫn chưa hiểu yêu đương là gì.
"Vào đi." Thời Cẩn nói.
"Vâng ạ."
Thiên Bắc kéo vali nhỏ của mình vào thang máy.
Thời Cẩn ấn nút, chờ cửa thang máy khép lại rồi mới nói: "Đó là mợ của con nên cậu con có thể chạm vào được."
Lần đầu tiên Thiên Bắc nghe đến cái từ mợ này, cho nên không hiểu: "Ba ơi, mợ là gì ạ?"
"Là người sau này sẽ trở thành vợ của cậu con."
A, cậu hiểu rồi, thầy Chu Sướng nói, quý ông phải thương yêu vợ của mình.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com