Mưa lớn ầm ầm đổ xuống.
Thời tiết của thế giới sau cánh cửa gỗ đại diện cho tâm trạng của thiếu niên ba mắt. Lúc trước còn là tâm trạng rực rỡ, bây giờ đã thành mưa như trút nước luôn.
'Điều này có nghĩa là lão gia đang rất đau đớn.'
Quản gia tròng mắt thầm nói, xúc tu của nó bật ô lên, đứng bên cạnh thiếu niên ba mắt.
Một lát sau.
Thiếu niên ba mắt dầm mưa ướt cả người xoay đầu lại nhìn quản gia của mình… Quản gia bật ô, thế mà chỉ lo cho mình, không che cho hắn.
Thiếu niên ba mắt buồn thối ruột… thế là mưa lại càng lớn hơn.
Bởi vì mưa càng lớn nên thiếu niên ba mắt càng buồn… Sau đó, mưa lại càng lớn.
Tuần hoàn vô hạn, hoàn toàn không dừng lại được.
Mưa to tầm tã, hoa viên xinh đẹp, thiếu niên tuấn mỹ trên xích đu dầm mưa, quản gia che ô đứng bên cạnh tạo thành một cảnh tượng như trong tranh sơn dầu, trong sự hài hòa lại có chút bi thương.
***
Ở phía bên kia.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com