"Thạch Đầu ngươi cũng là kẻ ngốc, Tử chưa từng 'dạy' như thế! Ngươi lại nói loạn lời dạy lên như thế sẽ bị trói lại đánh đó, đau đớn lắm đấy."
Người thổ dân mặt mũi hiền lành kia ngượng ngùng:
"Ấy? Tử chưa từng 'dạy' như thế sao?"
"Không có đâu... trước giờ Tử chưa từng 'dạy' như thế!"
Một người thổ dân khác lớn tiếng nói.
Khóe miệng Tư Mã Giang giật giật. Anh ta đã không biết phải nói gì về mấy đoạn đối thoại của những người thổ dân này nữa rồi.
Nơi mình đang đứng đây thật sự là một hòn đảo thổ dân sao? Đám thổ dân này không chỉ mở miệng nói đủ loại "Tử dạy", mà trong miệng còn thường xuyên phun ra mấy câu linh tinh như là "sẽ bị ghè tay, sẽ bị treo lên đánh, đau lắm đấy".
Sao cứ luôn cảm giác như mình đi đến nhầm phim trường thế này.
"Khụ khụ, xin chào mọi người. Xin cho ta hỏi một chút, đây là nơi nào thế?"
Tư Mã Giang hỏi một cách chậm rãi.
"Cái này... Ta biết!"
Người thổ dân mặt mũi hiền lành cười cười nói:
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com