Tửu lượng của Hoắc Vân Thâm khá cừ, ngày thường anh muốn giữ vóc dáng nên cũng không hay uống lắm, lúc xã giao không thể từ chối được thì mới uống một chút.
Hôm nay vì vợ mình, anh sẽ liều mạng.
Ly rượu trên bàn càng lúc càng ít, lúc Hoắc Vân Thâm còn một ly cuối cùng thì Mặc Ngự Thiên đã hoàn thành phần thi rượu.
Bây giờ nhân viên phục vụ đang đưa phi tiêu cho hắn. Hắn ra đứng ở vị trí phóng, dựa vào cảm giác, nhắm chuẩn rồi phóng chiếc phi tiêu trong tay ra.
Sau một tiếng "bụp", phi tiêu cắm ngay giữa hồng tâm.
"Wow, Tổng Giám đốc Mặc giỏi quá!"
"Không biết Tổng Giám đốc Hoắc sẽ làm thế nào đây? Nếu phóng không trúng thì sẽ thành trò cười đó!"
Tất cả mọi người đều háo hức chờ đợi xem thử. Mặc Ngự Thiên nhường chỗ, nói: "Tổng Giám đốc Hoắc, đến lượt anh rồi."
Hoắc Vân Thâm cũng vừa uống xong ly rượu cuối cùng, anh thả ly rượu xuống đi vào chỗ ngắm bắn, nhận phi tiêu bằng kim loại từ tay nhân viên phục vụ.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com