Ừm, tìm nữ thần, rải thức ăn cho chó, đây là mục tiêu cuối năm của Mộc Thần Quang, cậu ta muốn viết vào sổ ghi chú.
Ở bên kia, Hứa Hi Ngôn hôn đã ghiền rồi, cơm cũng ăn xong rồi, lúc này cô mới chợt nghĩ đến Anh Bảo đang nằm trong bệnh viện, cảm thấy hơi lo lắng.
"Chồng ơi, ai đang trông con vậy?"
Cô thật sự lo rằng anh sẽ giao con cho Trần Văn Lộ, lỡ đâu Trần Văn Lộ giấu Anh Bảo đi thì làm thế nào?
"Có Diệp Tầm, sẽ không có chuyện gì đâu."
Hoắc Vân Thâm trả lời, bây giờ anh không an tâm giao con cho ai cả, chỉ tin tưởng một mình Diệp Tầm.
"Vâng."
Diệp Tầm có thể đánh đổi mạng sống vì đứa nhỏ, chứng minh anh ta thật sự thương yêu Anh Bảo, Hứa Hi Ngôn cũng an tâm.
"Vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì đây? Anh tìm Mộc Thần Quang thảo luận bài hát mới hả? Anh định viết bài hát mới nữa à?"
Hứa Hi Ngôn cảm thấy "Có lẽ" vừa ra mắt không lâu, bây giờ lại phát hành thêm ca khúc mới, có quá sức không?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com